Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng
Đăng Nhập Đăng ký Trợ giúp Thành viên Tìm kiếm Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng

Tết Con Mèo

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Bình Luận
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Tác giả Thông điệp
Gio
HS SaoMai


Ngày tham gia: 10 6 2008
Số bài: 326

Bài gửiGửi: Tư 2 09, 2011 6:20 am    Tiêu đề: Tết Con Mèo Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

TẾT CON MÈO

Nhanh thế, niên con Cọp đã qua! Khi cọp vẫy tay chào tạm biệt, thì mèo đủng đỉnh sáp tới. Vì bà con người Việt chúng ta có năm Chuột, năm Mèo, năm Trâu, năm Dê, năm Chó, năm Lợn, …, chi nên trong làng báo tiếng nước ta thường có màn báo Xuân cho năm do con vật nào cầm tinh thì thường có những chuyện nói về con vật ấy. Vì thế, để mở đầu cho phần lải nhải của mình về niên con Mèo, Lẩm Cẩm xin thuật lại hầu qúy vị mẩu chuyện dính dáng đến mèo, chó và khỉ mà một bạn hiền mới kể cho nghe:

Cô giáo cho học sinh lớp Một làm văn tả động vật.

Tuần thứ nhất tả con mèo.

Một học sinh viết gọn lỏn: "Nhà em có một con mèo".
Khi trả bài lại cho học sinh, cô giáo hỏi em này: “Sao em không tả rõ hơn?”
Học sinh đáp: “Dạ, nhà em có mèo, nhưng em chưa được thấy vì mẹ em nói ba em có mèo, nhưng ba cố sức giấu, còn mẹ em đang ra sức tìm. Khi nào mẹ em tìm thấy, em sẽ tả kỹ ạ!”

Tuần thứ hai, tả con chó.

Học sinh nọ lại viết ngắn ngủn: "Nhà em có một con chó."
Khi trả bài lại cho học sinh, cô giáo bảo em: “Em nên tả kỹ hơn.”
Học sinh đáp: “Dạ, con chó còn ở ngoài đường vì một hôm mẹ em nói với ba em: ‘Hôm qua đi với con chó nào cả ngày?’ Khi nào nó về nhà em, em sẽ tả kỹ hơn ạ!”

Tuần thứ ba, tả con khỉ.

Vẫn học sinh bữa trước, nhưng lần này em viết dài hơn: "Nhà em có nuôi một con khỉ vì hôm nọ có một cô rất trẻ đến ngõ nhà em, ba em vội chạy ra nói với cô ấy: 'Con khỉ đang ngồi trong nhà đấy!’

Mỗi lần Tết đến, bên cạnh nỗi vui đón chào niên mới, bà con ta cũng chẳng thể quên được là mình lại vừa già thêm một tí! Mà nói đến già thêm tức là nói đến chuyện thêm tuổi.

Từ trước tới giờ, bà con ta thường ì sèo bàn tán về tuổi. Nào là tuổi hồng, tuổi xuân, tuổi ô mai, tuổi cặp kê, tuổi trẻ, tuổi già…, nhưng ta đâu có ngờ qúi vị tuổi già rất “giàu có”! Một vị lão niên vui tính, mới đây, đã chỉ cho tui thấy là người già thì bạc đầy đầu, vàng đầy răng, đá trong thận, đường trong máu, và không ngừng sản suất khí thải thiên nhiên! Như vậy, theo lão ông thì các cụ “giàu có” quá chứ còn gì nữa!

Bà con ta có tục lệ kiêng cữ trong ba ngày Tết. Đầu năm, đầu tháng mà! Có kiêng có lành mà! Nào là kiêng quét nhà, kiêng gây gỗ, kiêng nói tiếng “Đức”, kiêng thượng cẳng chân hạ cẳng tay, kiêng mặt mày bí xị, nặng chình chịch, lúc nào cũng phải tươi như hoa ấy… Tui chôm chỉa được những dòng thư vui về kiêng cữ dưới đây:

Tết đến nhà kia đủ thứ kiêng
Sắm chi cũng sợ gánh ưu phiền
Mua chuối: sợ làm ăn khó "ngóc"
Mua lê: sợ mách lẻo xóm giềng
Mua bom: sợ suốt năm toàn "nổ'
Mua xoài: sợ thiếu thốn triền miên
Mua cam: sợ âm thầm chịu đựng
Mua táo: sợ rồi bón cả niên
Ô hô! đã vậy đừng sắm sửa
Trụi lủi trụi lơ, khỏi tốn tiền.
Hahaha! chí lý, chí lý!

Kiêng thêm chút nữa nha:

Vậy thì bàn cúng sẽ trống không
Chỉ cần bình lọ với bó bông
Dưa thì cũng sợ dây dưa mãi
Bánh tét ăn vào rách cả năm
Xin xâm lại càng nên kiêng cữ
Vì ngại tân niên sẽ bị xiêng
Sầu riêng càng nên không dám rớ
Măng cụt thì e ngẹt ngõ ra
Ngoài ra cần cữ thêm thanh long
Bởi vì vận số sẽ long đong
Trái tắc lại càng nên kiêng đấy
Bế tắc mọi điều xui cả năm
Bánh ít không được ăn ngày Tết
Cử gì đây nữa hỡi người ơi!


Thế nhưng, nghĩ đi nghĩ lại thì ba cái chuyện kiêng cữ ấy cũng có cái hay và bà con ta vẫn có “phương án” giải quyết vấn đề:

Xuân đến, Xuân đi, ba ngày Tết
Đỡ lo bánh trái, mừng ra phết!
Thôi thì ta chưng hoa với quả

“Cầu” cho “Đủ” “Xài” khỏi lo xa!


Nhân trên đây có nói đến dưa hấu, thứ trái cây không thể thiếu vào dịp Tết, tui chắc qúy vị còn nhớ chuyện dưa hấu thời nay không tròn bởi vì vào năm 2001, người Nhật là những người đầu tiên tạo ra loại dưa hấu có hình khối vuông. Ở Việt Nam, vào năm 2004, Đinh Trần Nguyễn, lúc đó là sinh viên năm thứ 4 ngành trồng trọt ở trường đại học Cần Thơ, bắt đầu thử ngiệm, tìm cách ép dưa hấu thành hình khối vuông giống y chang như người Nhật. Đến Tết 2007, Nguyễn tung ra bán trên thị trường những quả dưa hấu có hình thù mới lạ với giá 500.000 đồng/cặp.

Trong mấy năm vừa qua, người Nhật còn tạo ra những trái dưa hấu hình mặt người, trái tim ... và hồi đầu năm 2010, trên các siêu thị điện tử (online) ở Việt Nam đã thấy rao bán dưa hấu hình "thỏi vàng" với giá từ 5 triệu rưỡi tới 6 triệu đồng/cặp.


Nói đến Tết mà không thưa thốt qua về những lời bà con chúc tụng nhau là dứt khoát thiếu thốn. Tui xin trình qúi vị các câu chúc được coi là “ấn tượng”:

Xin chúc tất cả các bạn
Dù thất bại hay thành công
Dù lông bông hay đang làm việc
Dù đang ăn tiệc hay đang ở nhà
Dù già hay trẻ
Dù đang sắp đẻ hay chưa có chồng
Dù là rồng hay là tôm
Dù đang bia ôm hay đang trà đá
Dù hút thuốc lào hay là thuốc lá
Dù có công hay có tội
Dù bơi lội hay karate
Dù đang đi ô-tô hay đi bộ
Năm Mèo tới vui vẻ, hạnh phúc!

Hay:

Chúc cả gia đình bạn
Vạn sự như ý
Tỷ sự như mơ
Triệu triệu bất ngờ
Không chờ cũng đến!

Hoặc:

Năm mới Tết đến
Rước hên vào nhà
Quà cáp bao la
Mọi nhà no đủ
Vàng bạc đầy hũ
Gia chủ phát tài
Già trẻ gái trai
Sum vầy hạnh phúc
Cầu tài chúc phúc
Lộc đến quanh năm
An khang thịnh vượng!

Hay chúc mừng theo kiểu Toán học, thấy toàn số là số:

Chúc


1 năm mới vui vẻ
12 tháng sức khỏe
52 tuần thành công
365 ngày hạnh phúc
8.760 giờ tốt lành
525.600 phút may mắn
31.536.000 giây như ý!

Hoặc vừa chúc mừng vừa tặng cho gia chủ lời khuyên miễn phí:

Chúc mừng năm mới
An khang, thịnh vượng
Phát tài, phát lộc
Tiền vào cửa trước
Vàng vào cửa sau
Hai cái gặp nhau
Chui vào két sắt
Một phần mua đất
Một phần mua vàng
Vẫn còn rênh rang

Ta đi du lịch!


Dù là lời chúc Tết thuộc loại nào, “ấn tượng” hay không lấy gì làm “ấn tượng” cho lắm, thì bà con ta cũng có thể an tâm khi tóm tắt nội dung các lời chúc đó là chúng ta chúc cho nhau được phúc, chúc cho nhau có lộc và chúc cho nhau sống lâu, tức là 3 thứ phúc, lộc, thọ.

Hồi trước cũng thế mà bây giờ cũng vậy, có nhiều bà con mua “Tam Đa”, tức là tượng ba ông Phúc - Lộc - Thọ, về bày trong nhà với mong mỏi gia đình mình được cả phúc đức, lẫn tài lộc và hưởng tuổi thọ.

Ba ông cụ này là ai? Theo truyền thuyết, cả ba đều là những vị làm quan to ở bên Tàu hồi xưa:

- Cụ Phúc tên thật là Quách Tử Nghi, nắm chức Thừa Tướng trong đời nhà Đường. Cụ xuất thân trong một gia đình quý tộc, giàu có, làm chủ đồng ruộng trăm mẫu. Cả đời cụ tham gia việc triều chính, sống rất liêm khiết, không đánh mất nhân cách.

Cụ và cụ bà bằng tuổi nhau nên dễ thông cảm nhau; vì thế, hai cụ rất tâm đầu, ý hợp. Khi hai cụ 83 tuổi thì đã có cháu trai ngũ đại, nghiã là gia đình cụ được hưởng cảnh “ngũ đại đồng đường”, 5 đời cùng sống dưới một mái nhà! Đây quả là một điều hiếm qúy!

Một hôm, cụ bế thằng cháu 5 đời đứng giữa trời mà nói: “Nhờ Trời, nhờ phúc ấm tổ tiên, ta được thế này, còn mong gì hơn nữa!” Nói xong, cụ cười một cách thỏa mãn rồi qua đời, về cõi nhàn du. Cụ bà thấy vậy, vội chạy ra ôm lấy thi thể cụ ông mà than: “Tôi cùng tuổi với ông, phúc cũng đầy đủ, sao Trời chẳng cho đi cùng!” Ai ngờ, vừa than dứt lời, cụ bà cũng đi luôn về nơi chín suối. Hai cụ được con cháu hợp táng. Vậy là khi sinh tiền hai cụ được sống bên nhau, lúc mất cũng ở bên nhau, hỏi còn phúc nào bằng?

- Cụ Lộc tên thật là Đậu Từ Quân, làm quan đến chức Thừa Tướng thời nhà Tấn. Cụ là một vị quan rất tham, cụ nhận không biết bao nhiêu vàng bạc, châu báu vốn là của đút lót của những kẻ nịnh thần, mua quan hay chạy tội cho chính họ và cho con, cho cháu, cho thân tộc. Trong nhà cụ, của cải chất cao như núi!

Cụ được như thế là vinh quang, giàu sang đến tột đỉnh; chỉ hiềm một nỗi là dù niên tuế đã tám mươi, cụ vẫn chưa có cháu đích tôn! Vì vậy cụ lo nghĩ, buồn rầu, sinh bệnh mà chết. Trước khi mất, cụ bị ốm lâu lắm. Cụ nằm trên giường bịnh đến khi thịt nát, da nát, mùi hôi bốc lên đến mức con cái cũng không dám đến gần! Khi chết, cụ cũng không nhắm mắt được! Cụ than rằng: “Lộc ta để cho ai đây? Ai sẽ là người giỗ kỵ cho tổ tiên, cho chính ta đây?”

- Cụ Thọ tên là Đông Phương Sóc, làm Thừa Tướng đời nhà Hán. Chủ trương của cụ là làm quan thì phải lấy lộc, không lấy lộc thì làm quan để làm gì? Cụ quan niệm việc buôn chính trị là buôn khó nhất, nhưng có lời nhiều nhất. Tuy nhiên, cụ vẫn là một đại quan thanh liêm bởi cụ nhất định không nhận của đút lót, cụ chỉ thích được nhiều lộc của vua ban. Được bao nhiêu tiền thưởng, cụ đem ra mua những cô gái trẻ đẹp về làm thiếp. Người thời đó đồn rằng trong dinh cụ con gái đẹp nhiều chẳng kém gì cung vua! Cụ thọ đến 125 tuổi và trước khi về chốn vĩnh hằng, cụ còn cưới một cô thôn nữ xinh đẹp mới mười bảy xuân xanh! Cụ nói mình thọ được như vậy là nhờ cụ biết lấy âm để dưỡng dương!

Do muốn có nhiều tiền để mua thiếu nữ làm liều thuốc dưỡng dương, cho nên suốt đời cụ chỉ tìm lời nói thật đẹp, thật hay để lấy lòng vua. Có người bạn thân hỏi: “Ông làm quan đầu triều mà không biết tìm lời phải, ý hay can gián nhà vua, chỉ biết nịnh vua để lấy thưởng, thì làm quan làm gì?” Cụ cười khà, trả lời: “Làm quan không lấy thưởng thì tội gì mà làm quan? Can gián vua, nhỡ ra vua phật ý, nổi giận rồi ra lệnh ‘chu di tam tộc’ thì sao?”

Vì quá thọ, nên khi cụ mất thì con của cụ không còn, mà cháu cụ cũng đã qua đời. Do vậy mà đứa chắt trưởng phải làm đám cho cụ.

Thời xưa, để được sống lâu, cụ Thọ cần dùng phương pháp “lấy âm dưỡng dương” với những thiếu nữ trẻ đẹp và thơm như múi mít; nhưng ngày nay, theo nữ bác sĩ Karen Weatherby, thì các ông chỉ cần nhìn vào đôi gò bồng đảo của phụ nữ trong ít phút một cách đều đặn mỗi ngày là sức khỏe của qúy ông sẽ được cải thiện, từ đó qúy ông có thể sống thọ thêm 5 tuổi nữa.

Bà thầy thuốc tây Karen Weratherby là người điều khiển một cuộc nghiên cứu y khoa tại 3 nhà thương ở thành phố Frankfurt bên nước Đức. Công trình nghiên cứu này kéo dài 5 năm và được thực hiện với 500 người đàn ông. Qúy ông được chia làm hai nhóm và được chỉ thị làm đúng công việc được giao phó như sau: qúy ông thuộc nhóm 1, khi thấy phụ nữ, phải nhìn vào bộ ngực của qúy bà, qúy cô trong ít phút; còn qúy ông ở trong nhóm 2 thì tuyệt đối không được làm như thế.

Sau khi theo dõi qúy ông thuộc nhóm nhìn ngực phụ nữ một cách đều đặn suốt 5 năm trời, bác sĩ Karen Weatherby ghi nhận sự kiện là khi nhìn đôi gò bồng đảo của phái đẹp, các ông này được kích dục, thích làm tình và chính sự thích làm chuyện “ấy” đã khiến tim của các ngài đập mạnh hơn, dẫn đến việc máu lưu thông tốt hơn trong cơ thể các ông, từ đó giúp các ông tránh được nhiều hơn các nguy cơ về tai biến mạch máu và đột qụy tim. Chính nhờ chuyện ni mà tuổi thọ của qúi ông đó tăng thêm khoảng 5 năm. Người ta dự trù sẽ đăng kết quả của cuộc nghiên cứu đứng đắn cũng như rất khoa học của nữ bác sĩ Karen Weatherby trong tập san y tế có uy tín là tờ “Journal of Medecin of New England”

( ST )



_________________
Phận làm trai gõ phím bình thiên hạ.
Chí anh hùng click chuột định giang sơn.
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Bình Luận Thời gian được tính theo giờ EST (U.S./Canada)
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn


Powered by SaoMaiDaNang © Nho'm SaoMai DaNang
Designed for SaoMaiDanang - Nam cuoi cung cua truong SAO MAI