Nguyen Ngoc Hai Moderator

Ngày tham gia: 10 9 2009 Số bài: 1790 Đến từ: Viet Nam
|
Gửi: Tư 4 13, 2022 11:44 pm Tiêu đề: Trên Äỉnh Tình Sầu |
|
|
Bà i Cảm nháºn vá» Táºp ThÆ¡ Văn: Trên Äỉnh Tình Sầu - Tg DươngHồng...
[img]<a href=[/img] " />
Chúng tôi vinh dá»± được cầm trên tay cái bản thảo và má»™t số hồi ký cá»§a tác giả Dương Hồng; tháºt sá»± chúng tôi rất cảm xúc vá»›i sá»± say đắm và là m việc miệt mà i cá»§a Chị vá»›i những ưu tư trÄ©u nặng cá»§a cõi lòng; nhìn qua vá»›i má»™t tuyển táºp, cÅ©ng như bao nhiêu tuyển táºp khác; chúng tôi Ä‘á»u có những cảm nghÄ© khác biệt. Nếu ngà y hôm nay, trong Tuyển táºp Trên Äỉnh Tình sầu cá»§a thi nữ Dương Hồng mà chúng tôi đã nháºn thấy trong đó như má»™t bá»™ phim Ä‘á»i… mà Chị Dương Hồng đã nói lên tất cả những ná»—i niá»m cá»§a chÃnh mình khi mùa Hè Ä‘ang Ä‘i qua, nếu bản nhạc Ná»—i Buồn Hoa Phượng; Ba tháng Tạ từ; Hạ Buồn….  đã Ä‘i qua tá»± nhiên trong cuá»™c Ä‘á»i cá»§a chúng ta tá»±a như má»™t cÆ¡n gió hay như má»™t cÆ¡n bão tố, thì trong tác phẩm Trên Äỉnh Tình sầu nà y cÅ©ng đã nói lên há»™ cho biết bao ngưá»i cÅ©ng đã “đi qua†má»™t thá»i tạm gá»i là son sắt ấy !
Nếu lần nà y, chá»§ dá» tương tác cá»§a thi nữ Dương Hồng đã chá»n cho mình cái chá»§ đỠTrên Äỉnh …thì không biết “cái ngà y xưa†ấy – khi tiếng Ve gá»i hồn, những cõi lòng kia có phải xuyến xao gì đó hay không ? những năm tháng qua Ä‘i - không biết những con ngưá»i cá»§a ngà y xa xưa ấy có phải nghÄ© gì không ? Sao mà ngà y hôm nay lại chỉ thấy “má»™t mình ngưá»i thi nữ†vẫn còn đâu đó mà hồi tưởng lại cho mình những câu chuyện cá»§a ngà y xưa ?
Khi nói vá» cho Tuyển táºp thÆ¡ văn  Trên Äỉnh Tình sầu  cá»§a thi nữ Dương Hồng, hay là đã qua bao nhiêu Tuyển táºp đã được chà o Ä‘á»i vá»›i má»™t khả năng khiêm tốn cá»§a chúng tôi đối vá»›i quý độc giả (qua bà i viết nà y) - và có những độc giả khó tÃnh, để rồi vá»›i sá»± góp ý chân thà nh, giúp cho chúng tôi hoà n thiện thêm má»™t và i Ä‘iểm nhấn trong từng phong ngôn và lá»i nói ý tưởng, chúng tôi dẫu sao cÅ©ng xin rất chân thà nh Ä‘a tạ và rất cố gắng hòan thiện khi chị sẽ cho ra Ä‘á»i má»™t Tuyển táºp nà y nữa thì chúng tôi vẫn lấy đó là m kim chỉ nam cho công việc cá»§a mình sẽ được hoà n hảo hÆ¡n chút nữa…
Có lẽ - khác hẵn vá»›i những Tuyển táºp trước đây mà chúng tôi đã thá»±c hiện cÅ©ng như nhiá»u bà i viết trên Tạp chà Là ng Văn (hải ngoại) thì Trên Äỉnh Tình sầu  cá»§a hồn thÆ¡ DươngHồng mà chúng tôi đã gặp gỡ - có má»™t và i Ä‘iểm nà o đó khác lạ trong ánh mắt cá»§a chúng tôi, để rồi từ đó Ä‘ang có những cảm xúc dấy lên cho mình má»™t khi Ä‘á»c qua những thi phẩm – cho dù cÅ©ng nói vá» tình yêu, và ở đây chúng tôi cÅ©ng được biết thêm vá» cho hồn thÆ¡ DươngHồng cứ còn mãi lặng thầm trong những khoảnh khắc cá»§a từng mùa ký ức,  nhưng cái duyên tiá»n định và má»™t cái nghiệp cầm bút mà má»™t khi hôm nay chúng tôi Ä‘ang nói vá» cho chị Dương Hồng – chắc chắn sẽ không giống như những thi nữ trước đây mà chúng tôi thưá»ng bắt gặp, thì con ngưá»i tác giả Dương Hồng chắc hẵn cứ còn mãi âm thầm trong bóng mát cuá»™c Ä‘á»i, sau khi chúng tôi được chị giá»›i thiệu thông qua Trang FaceBook cá»™ng đồng cÅ©ng vá»›i Nickname Dương Hồng - thì chị đã cho phép chúng tôi khai thác hết những thi phẩm cá»§a chị qua trang đó – để rồi chúng tôi nháºn thấy ở trong Nhóm Thi ca DPG vẫn còn chất chứa nhiá»u nhân tà i, nhiá»u danh nhân như những ngưá»i đồng trang ở trong nhóm, hoặc những ngưá»i mà chúng tôi đã từng gặp gỡ…
Qua hồn thÆ¡ và cái bút pháp cá»§a chị, chúng tôi đã trÃch lược lên đây rất nhiá»u thi phẩm cá»§a chị, … có thể nói hồn thÆ¡ cá»§a chị Dương Hồng giống như còn mãi ẩn chứa trong lòng má»™t hoặc những ná»—i xót xa và đắng cay nà o đó, nên được nói lên giữa khoảng không vô táºn, có lẽ chị cÅ©ng sẽ nói nhiá»u hÆ¡n nữa – nhưng ở đây – từ những ná»—i niá»m, những trăn trở và những ná»—i bâng khuâng tâm tư – hồn thÆ¡ DươngHồng – DươngThịHồng cÅ©ng đã nói lên nhiá»u và rất nhiá»u bà i thÆ¡ mà chị cÅ©ng đã diá»…n tả, Phải nói Nhóm Thi ca DPG (cÅ©ng như những con ngưá»i phÃa trên DaLat)– chất chứa biết bao nhiêu nhân tà i thi ca như thế, có thể thêm má»™t lần nữa, chúng tôi hôm nay má»›i được có dịp đỠcáºp đến cho hồn thÆ¡ Dương Hồng nà y… Vá»›i má»™t số lượng khiêm tốn mà má»™t khi chúng tôi đã đưa lên đây để trở thà nh má»™t tuyển táºp mang má»™t chá»§ đỠmà chị đã mong muốn - Trên Äỉnh Tình sầu  cá»§a chị Dương Hồng, có lẽ cÅ©ng còn nhiá»u và nhiá»u nữa mà chúng tôi không thể “điểm danh†và đưa lên hết được – nhưng sá»± chá»n lá»c ấy, cÅ©ng đủ cho chúng tôi nói lên được má»™t lá»i tạm gá»i là ca ngợi cho má»™t ná»—i niá»m, má»™t sá»± ưu tư trong thầm lặng (cÅ©ng như nhiá»u nhà thÆ¡ nữ trên mảnh đất phồn hoa đô há»™i nà y) để nói vá» cho hồn thÆ¡ DươngHồng váºy…
Có lẽ đỠtà i tình yêu là má»™t đỠtà i muôn thưở trong lÄ©nh vá»±c thi ca và văn há»c, từ đó cÅ©ng như bao nhiêu con ngưá»i – rồi hôm nay lại đến DươngHồng cá»§a chúng ta Ä‘ang nói – và còn nói nhiá»u – nhưng cái chÃnh ở đây là ná»—i muá»™n phiá»n cá»§a má»™t Ä‘á»i mà đôi khi hồn thÆ¡ cá»§a chị đã lắng Ä‘á»ng trong má»™t thá»i gian dà i còn ẩn mình chôn giấu, câu chuyện lòng cá»§a chị ẩn chứa má»™t mối thù có, háºn có, và nhất là những ná»—i lòng má»™t khi chị đã bà y tá» lên đây – để cho chúng ta nháºn thấy – ngoà i cái buồn muôn thưở - có lẽ chị đã không còn cho mình giá»t lệ nà o để mà nói… Qua má»™t số thi phẩm, cÅ©ng như và i Ä‘oạn trÃch văn xuôi… thì ngoà i công việc thưá»ng nháºt cá»§a chị, chúng tôi còn nháºn thấy những nét Ä‘a cảm trong tâm hồn mà chị đã có được… thì  má»›i thấy được cái nét duyên cá»§a má»™t hồn thÆ¡ mang má»™t tÃnh lãng mạn như thế nà o ! Nếu trong thi phẩm Tóc Gió Còn bay mà chị đã nói lên đây thì chúng ta má»›i nháºn thấy cái sắc thái và cái nét sầu Ä‘a cảm cá»§a má»™t hồn thÆ¡ nà o bất cứ cÅ©ng nói lên như váºy ! Bởi vì Gió lạnh chiá»u nao sao nuối tiếc - Vẫn cứ tình ai mãi sá»± Ä‘á»i… thì chúng ta má»›i nháºn thấy trong cái tình thÆ¡ nho nhỠấy luôn mang má»™t sắc thái khác… Ở đây chúng tôi muốn nói đến cái mà u sắc tÃm trong tâm tư hồn thÆ¡ cá»§a chÃnh tác giả là như thế !
Và rồi vá»›i những tương tác trong cuá»™c Ä‘á»i; chắc hẵn nhà thi nữ cá»§a chúng ta có đôi khi nà o đó gá»i là dà n trải trên bước đưá»ng mà mình đã Ä‘i qua, để rồi “lại má»™t ngà y†ngưá»i thi nữ cá»§a chúng ta đã phải “cất lên những tiếng nói†há»™ cho lòng mình vá»›i những chút tâm tư sầu lắng ấy ??? Nếu đã rằng: Tóc gió vẫn còn bay bay như thuở nà o, thì còn sao cứ mãi vẫn bâng khuâng. . . Dòng Ä‘á»i cứ vẫn tá»± nhiên trôi ! Cứ nghÄ© rằng mùa Xuân qua rồi Xuân lại đến, cánh tuổi hồng mÆ¡ má»™ng cá»§a ngà y xưa như còn đâu đó trong ta – ChÃnh vì thế mà thi phẩm mở đầu cho tuyển táºp Trên Äỉnh Tình sầu  nà y hình như còn man mác trong ai đó má»™t chuá»—i thá»i và ng son mà cứ nghỉ là mùa Xuân vẫn cứ còn mãi… Còn mãi để mà cứ còn nhá»› và cứ còn hoà i niệm, cái hoà i niệm mà bất cứ ngưá»i thi văn sÄ© nà o cÅ©ng phải có được cho chÃnh mình ! Và có lẽ thi phẩm mở đầu cho tuyển táºp nà y cÅ©ng đã nói lên má»™t dấu son cho con ngưá»i thÆ¡ ca như Chị Dương Hồng; để cho chúng ta thấy được và có má»™t nháºn định ! Bởi vì Tóc Gió Còn bay nghÄ©a là cứ mãi còn nhung nhá»› vá» cho má»™t thá»i, má»™t chuá»—i ngà y; và cÅ©ng là má»™t ký ức ngà y xưa mà hầu như không thể nhạt nhòa và phai tà n trong tâm tư cá»§a ngưá»i thi nhân được !!!
        . . . . . . . . . .
Ai còn nơi ấy tháng ngà y qua
Lầu son phượng vÄ© có chăng lÃ
Ngà n năm áo trắng giỠngà bạc
Äể lại tình xưa chút nhạt nhòa
Nón che nghiêng nón quai thao chợt
Lỡ thá»i hạ đến vá»›i vần thÆ¡
Ra đi còn nhớ dòng sông cũ
Nhạt nhòa trong ai cứ Æ¡ thá»
Một kiếp nhân sinh ai vẫn đợi
Lá rơi ngà y ấy bay lã lơi
Gió lạnh chiá»u nao sao nuối tiếc
Vẫn cứ tình ai mãi sá»± Ä‘á»i
. . . . . . . . . .
        (Tóc gió có còn bay)
[img]<a href=[/img] " />Â
Phụ bản: NgNgHai
Nếu nói vá» chút tâm hồn cá»§a những con ngưá»i thi nhân (bất cứ), thì khi nhìn ngắm cái ánh trăng; nếu ai đó có há»i: Trăng nay và ng bay bà ng bạc – Mà phải sầu buồn xao động giữa dòng sông… ?  thì trong cái sá»± cô đơn và phai nhòa cá»§a thá»i gian đã là m cho ai đó quên bá»›t Ä‘i cho mình má»™t câu chuyện lòng - má»™t khi trái tim đã vỡ là m đôi hay không ? Nếu trong tình yêu má»™t con đưá»ng dà i bằng phẳng và êm ả, thì chuyện tình đó đã mang lại cho mình má»™t niá»m hạnh phúc bao la vô bá», hạnh phúc đó sẽ có những cảm vị ngá»t ngà o trong cuá»™c sống… nhưng nếu má»™t câu chuyện lòng cứ mãi gặp phải những khúc quanh gấp gáp, và những Ä‘oạn đưá»ng không có hoa mà chỉ là những Ä‘oạn gáºp ghá»nh trắc trở - thì đó là má»™t nổi sầu thiên thu…. ở đây vá»›i câu chuyện lòng cá»§a hồn thÆ¡ Dương Hồng – đúng là những buổi chiá»u mà u tÃm cá»§a má»™t ánh hoà ng hôn buồn thảm trong Ä‘á»i ngưá»i – thì chúng tôi đã nháºn thấy trong sắc thái đó, cái man mác, cái sầu lắng, cái Ä‘au xót đắng cay … nó cứ mãi bám theo vá»›i má»™t sắc tÃm buồn sầu vá» cho những hồn thÆ¡ váºy… Mà u tÃm mà chị DươngHồng đã cho là cái sắc thắm cá»§a sá»± buồn trôi và lặng lẽ trong từng dấu chân chim in hằn trên cuá»™c Ä‘á»i nà y, thì chúng tôi đã nháºn thấy má»™t sắc tÃm cá»§a cõi lòng ưu tư và phiá»n muá»™n – có lẽ cÅ©ng đúng như cái tên chá»§ đỠmà nhà thÆ¡ đã chá»n là : Trên đỉnh. . . chÃnh vì thế mà không hẵn như chúng tôi cÅ©ng đã nháºn thấy được Ä‘iá»u nà y. Nếu cái mà u sắc tÃm ấy mà Chị đã đưa và o thÆ¡ ca cá»™ng xen lẫn những ná»—i sầu buốn thì có thể cái sắc mà u tÃm ấy cà ng Ä‘áºm đà vá»›i cái sắc tÃm đúng nghÄ©a chứ không còn là mà u tÃm nhạt nhòa nữa !
Có ai đó đã chợt lên câu há»i: Ãnh trăng kia Ä‘ang mang sắc thái cá»§a má»™t mà u tÃm ? mà cái nhân sinh quan cá»§a “nhân váºt chÃnh†trong thi phẩm có khi nà o chỉ thấy má»™t mà u tÃm chua xót hÆ¡n là đã thấy má»™t ánh trăng và ng ? Câu há»i nà y hình như chỉ có “nhân váºt chÃnh†kia má»›i có thể trả lá»i trong sá»± cảm nháºn được mà thôi !!! Nếu nhìn qua thi phẩm Hai vì sao lạc nà o đó… Hun hút dà i, đại lá»™ gió thênh thang - Äêm không em, má»™t mình anh đếm bước - Cà nh cây già nghiêng và o trong đêm ướt - Lá thì thầm những ká»· niệm không tên.... Nếu chúng ta nhìn kỹ và o cái tâm tư Ä‘ang sầu lắng cá»§a nhà thÆ¡ Dương Hồng nà y thì má»›i thấy cái ánh trăng bà ng bạc và và ng và ng kia… hình như Ä‘ang chuyển qua má»™t mà u sắc tim tÃm theo cái niá»m ưu tư cá»§a chÃnh nhà thÆ¡ váºy !
Cuá»™c sống, hầu như chúng ta cứ suy nghÄ© theo má»™t cung đưá»ng êm đẹp như những lá»i chúc mùa xuân – hay những lá»i chúc cho má»™t đám cưới nà o đó… nhưng không phải thế, nếu đỠcáºp đến lá»i cá»§a thÆ¡ cá»§a hồn thÆ¡ Dương Hồng thì chắc hẵn chúng ta cÅ©ng chú ý lắng nghe… chúng ta sẽ thấy hình như chị đã Ä‘em hết chút tâm tư nà o đó và o má»™t bản tình ca vá»›i hết cả những ná»—i niá»m có sẵn…
. . . . . . Â . . . . . . . .
Là tiếng guốc cá»§a má»™t thá»i thÆ¡ dại
Gõ nhịp buồn đau buốt trái tim tôi .
Quán cà phê Tình Khúc thuở xa rồi
Äêm thÆ¡m ngát má»™t mùi hương dạ lý
Mùa hạ trong tôi là nhà nh phượng vĩ
Mới ngà y nà o nghiêng xuống lối đã xưa .
Ai đưa tôi vỠtrong những đêm mưa
Tay ái ngại chẳng dám cầm cho ấm
Cách xa nhau là hai đầu chiếc cặp
Vẫn nghe lòng xao động mãi không thôi .
Nụ hoa và ng em ngáºm ở trên môi
Và chiếc lá thuộc bà i trong trang vở
Có nhiá»u đêm tôi gá»i thầm, trăn trở...
. . . . . . Â . . . . . . . .
(Kỷ niệm)
Ở đây – chúng tôi không há» thiên vị vá» cho hồn thÆ¡ DươngHồng vá»›i má»™t khÃa cạnh riêng lẻ - mà ngược lại chúng tôi Ä‘ang có những cảm nháºn riêng biệt vá» cho má»™t trong những hồn thÆ¡ cá»§a Nhóm Thi ca DPG hôm nay, má»™t há»™i nhóm hầu như nổi báºt trong giá»›i Văn thÆ¡ Lâm Äồng hiện nay cá»§a mảnh đất thiêng cá»§a xứ ngà n hoa… Và chúng tôi cÅ©ng không bao giỠđặt nặng đến con ngưá»i cá»§a chị Dương Hồng vá»›i má»™t vai trò là nữ sÄ©, …. Cái chÃnh ở đây là chúng tôi Ä‘ang đỠcáºp vá» cho má»™t hồn thÆ¡ – Ä‘ang là “chá»§ nhân† cá»§a Tuyển táºp Trên Äỉnh Tình sầu…  Nhưng ở trong tuyển táºp nà y, chỉ vá»›i số lượng trên ba chục bà i mà chị đã cho phép chúng tôi đưa lên sau khi thanh lá»c, có lẽ chị muốn cho nhiá»u độc giả nháºn thấy được cái ná»—i lòng cá»§a ngưá»i con gái hoa xuân cá»§a ngà y xưa trước khi đã bước lên “Thuyá»n Hoaâ€, và cho đến hôm nay khi chị cất lên má»™t áng thÆ¡ tháºt buồn vá»›i những tình khúc… thì có lẽ đó là má»™t trưá»ng thiên tiểu thuyết tình cảm xã há»™i, hay là má»™t Ä‘oạn phim Ä‘á»i Ä‘ang chất chứa trong chị những ná»—i niá»m thông qua những hồn thÆ¡, những thi phẩm… và cÅ©ng có khi qua má»™t và i bản tình ca nà o đó vá»›i con ngưá»i cá»§a Dương Hồng… là thế.
[img]<a href=[/img] " /> [img]<a href=[/img] " /> [img]<a href=[/img] " />
Má»™ng vá»i đã bay cao, áng thÆ¡ xưa có lẽ theo ngá»n gió nà o Ä‘ong đưa cho hồn thÆ¡ cá»§a Dương Hồng qua những chiá»u hoà ng hôn đầy sắc thái cá»§a má»™t con ngưá»i trót mang ná»—i sầu thiên thu, để rồi hôm nay – không hiểu chị có còn cho mình giá»t lệ sầu nà o để khóc cho Ä‘i má»™t câu chuyện Ä‘á»i nhân thế ??? Có lẽ vá»›i ngưá»i thi nữ nà y, cứ vẫn còn những cái nét hồn hoang cá»§a câu chuyện lòng năm xưa khi tình yêu đã dáºy sóng… Vá»›i hồn thi ca DươngHồng hôm nay, có khi nà o chị tá»± nhắc lại câu chuyện lòng cá»§a mình để rồi niá»m nhá»› nhung cứ chạy dà i chạy mãi trong tâm can nà y hay không, có lẽ thá»i gian cứ bình lặng trôi Ä‘i, ná»—i đớn Ä‘au phai nhạt trong tâm thức mà ký ức ngà y xưa đã xa rồi… thì nà ng Tô Thị DươngHồng hôm nay cứ mãi đợi chá» má»™t áng mây bay, Ä‘i qua Ä‘á»i vá»›i những vần thÆ¡ vẫn còn nồng cháy ấy… Lá»i thÆ¡ tha thiết nhưng chất chứa má»™t ná»—i Ä‘oạn trưá»ng khôn tả…. Có ai vá» bên ấy cho tôi – Nhắn gá»i lá»i thương vá»›i ước thá»- Há»i ngưá»i ấy bao giá» quay trở lại – Äể lòng nà y khá»i héo úa tà n thu… Và cÅ©ng có lẽ lá»i nhắn gá»i cho gió ngà n mây bay cứ trôi Ä‘i lặng lẽ vá»›i đám lục bình dưới má»™t dòng sông, mà dòng sông nà o năm xưa đã mang theo lá»i hò hẹn và câu thỠước đã ra Ä‘i táºn chốn phương nà o, rồi hôm nay, nÆ¡i bến xưa, cứ mãi lặng lẽ má»™t bóng hình xa xăm nà o còn mãi đứng đợi vá»›i má»™t linh hồn trong hẹn ước !!! Lá»i thá» và má»™t câu nguyện ước – có lẽ chị DươngHồng cÅ©ng đã trải dà i trong những vần thÆ¡ hôm nay như thế…
Äôi khi trên dòng sông ấy có những hạt mưa, những tráºn mưa cuồng phong,  mưa bay mù tịt trá»i mây, mưa là m cho mù mịt cả chân mây… nhìn những hạt mưa có ai mà không gợi lên ná»—i chạnh lòng nhung nhá»› ? Thì ở đây vá»›i con ngưá»i cá»§a thi nữ Dương Hồng (cÅ©ng như bao nhiêu ngưá»i thi nữ thi nhân khác cÅ©ng thế) cÅ©ng Ä‘á»u xem “cái mưa†đá»u đã nằm gá»n trong má»™t ký ức xa rồi cá»§a cái tháng ngà y, cái mưa cá»§a những mùa hè là m cho ta nhá»›, nhá»› nhau cá»§a mùa hạ nhá»› nhau từng trang sách, nhá»› những mùa hè ly biệt trong tiá»m thức; má»™t Ä‘á»i há»c trò đến giá» nà y qua Ä‘i chóng vánh; dấu hằn nà o còn in Ä‘áºm trên vai… để ngưá»i xưa cÅ© đâu mất rồi ? Nếu má»—i độ hè sang; có lẽ ta cứ còn nhìn mãi trá»i mây, để ngõ lòng xuyến xao trong tiá»m thức gợi nhá»› thì cái bóng dáng cá»§a những ngà y xưa ấy có còn phai nhòa Ä‘i trong những tiá»m thức đã tro lạnh rồi ?
Nếu những mùa hạ đã qua và là m cho ngưá»i tác giả cá»§a Trên Äỉnh Tình sầu nà y mang nặng những tiá»m ẩn và ná»—i nhá»›, thì ngà y xưa đã có những ngưá»i nữ sinh nà o lại cứ thả hồn qua khung cá»a theo chiá»u gió để nhá»› vá» cho má»™t dòng sông ?
Ai có bao giỠchợt nhớ nhau
Khi hoa phượng đỠthắm tươi mà u
Khi bà n chân lẻ chiá»u nghiêng nắng
Hay kỷ niệm giỠđã lướt mau
Hun hút ngà y qua bóng đổ dà i
Xa rá»i sách vở áo má» phai
Và câu chuyện cÅ© dưá»ng sương khói
Nhắc nữa là m chi má»™t thuở hoà i… Â
        (Nhớ hạ vừa qua)
Chúng tôi chợt nhá»› vá» cho những ngà y xưa trong những bà i viết vá» vá»›i những Nữ sÄ©, thi nhân SaoMai ngà y xưa cá»§a chúng tôi, và ngay cả nhiá»u thi sÄ© khác trong các Há»™i, nhóm Thi ca tại Saigon … thì có lẽ hôm nay vá»›i cá nhân tác giả DươngHồng… chúng tôi nháºn thấy chị cÅ©ng đã tiến thêm má»™t bước để Ä‘i và o cái Là ng văn quê nhà nà y… Ở đây chúng tôi sẽ “không dám†so sánh hồn thÆ¡ DươngHồng vá»›i các báºc anh hà o thi ca lá»›n khác – mà chúng tôi chỉ muốn nói lên má»™t Ä‘iá»u ca ngợi vá» cho DươngHồng hôm nay cÅ©ng đã có má»™t bước tiến khá dà i trong cuá»™c Ä‘á»i thi ca cá»§a bản thân mình… Äó chÃnh là má»™t cái thăng tiến “rõ rệt†mà khi tiếp chuyện vá»›i chúng tôi qua hệ thống Viber thì chị DươngHồng đã không dám lãnh nháºn những nháºn xét cá»§a chúng tôi như thế - chị cưá»i, và chúng tôi có những linh cảm trong nụ cưá»i ấy và má»™t ánh mắt đăm chiêu ngỡ ngà ng ấy cá»§a chị - có lẽ chúng tôi Ä‘á»c được ý nghÄ© (vừa cưá»i vừa nói) cá»§a chị DươngHồng là : Anh nói quá lá»i rồi đó !!! Nhưng dẫu sao, thì cái cảm nháºn cá»§a chúng tôi qua những cảm xúc khi “nhìn vá» cho má»™t hồn thơ†– có lẽ cÅ©ng không mấy sai sót ???
Vá»›i sá»± nháºn xét và cảm xúc vá» cho má»™t con ngưá»i, có lẽ ai ai cÅ©ng là m được như chúng tôi, ở đây chúng tôi muốn nói lên thà nh lá»i để nói vá» cho má»™t con ngưá»i, đó là thi nữ DươngHồng, mà hôm nay chúng tôi được hân hạnh chuyện trò và gặp gỡ, và cÅ©ng từ đó, chúng ta má»›i thấy hết được vá» cho con ngưá»i cá»§a thi nữ DươngHồng trong nhóm thi ca DPG nà y, âu cÅ©ng là má»™t cái duyên cái nợ trần ai như thế, để chúng tôi khi viết lên những dòng nà y và trao vá» cho má»™t trong những con ngưá»i, có lẽ muôn ngà y sau – chị cứ mãi còn phải đắm mình trong những chiá»u hoang như thế. Cái Chiá»u hoang ấy, trong đôi khi ưu tư ấy thì tác giả Dương Hồng đã có cho mình những cái suy nghÄ© gì không nhỉ ? Chứ còn nếu lướt qua cho những thi phẩm – thì chúng tôi cÅ©ng đã thấy nhiá»u ná»—i ưu tư đã hiện rõ lên trong đó ! Mà đôi khi nháºn thấy chÃnh chị cÅ©ng đã thể hiện !
Tình anh nguyện giữ cho ngưá»i
Suốt Ä‘á»i suốt kiếp tình nà y không phai
Äau thương anh nguyện thá» xin giữ
Gữi tặng riêng em "hạnh phúc" nà y
Anh không ước bên em mãi mãi
Anh chỉ ước rằng mãi bước cùng em
          . . . . . . . . . . . . . . . . . . .  (Tình ai)
[img]<a href=[/img] " /> [img]<a href=[/img] " />
Thá» nhìn lại toà n bá»™ Tuyển táºp Trên Äỉnh Tình sầu cá»§a tác giả Dương Hồng; thì chúng ta sẽ thấy tất cả chỉ là những mùa Hè , và chúng ta ắt hẵn sẽ phải nghÄ© đến mùa hoa phượng; mùa hè cá»§a biệt ly sau những tháng ngà y dà i vá»›i sách đèn, mùa hè cá»§a sá»± chia xa; mùa hè cá»§a những hạt mưa và có khi mùa Hè trong những ná»—i nhớ… Ở đây tác giả Dương Hồng nói vá»›i mùa hè vá»›i má»™t thi phẩm khác vá» những cÆ¡n mưa… nhìn lại má»™t chuá»—i thÆ¡ cá»§a tác giả Dương Hồng; nếu Chị đã đỠcáºp vá» cho những cÆ¡n mưa mùa Hạ - thì có lẽ cÅ©ng khoảng trên dưới năm mươi bà i theo chúng tôi nháºn thấy… Ở đây – vá»›i thi phẩm Cõi nhá»›!  thì tác giả đã bà y tá» lòng mình qua má»™t ná»—i niá»m: Nếu ngà y mai hạ sẽ vá» nÆ¡i ấy - Lối mòn xưa còn Ä‘áºm dấu ai vá» - Gió chiá»u xưa hồn thoáng trong gió lạnh - Äể hạ buồn còn lại dấu chim xưa… Chúng tôi cÅ©ng đã nháºn thấy cái loang loáng cá»§a vÅ©ng nước mưa, nhìn những hạt mưa bay; nhá»› vá» những con đưá»ng… sao mà buồn thảm cứ má»—i độ hè vá», phải chăng cái ly biệt cá»§a mà hè là m cho ai gợi nhá»› chút tình xưa ? Nếu hạt mưa lại ngáºp và o lối nhá»- Tà áo dà i có còn bay nữa không… Có ai kia má»™t khi đã bá» lại sách đèn và o phÃa sau, để phải ca mãi lá»i hát chinh nhân ! Thì chỉ còn ngưá»i ở lại vá»›i những lối mòn xưa vẫn cứ còn già n giụa trong những cÆ¡n mưa ? Cái buồn cá»§a mùa Hè, để tà áo trắng băng trinh ấy sẽ không còn bay bay nữa, và ngưá»i xưa hôm nà o trên lối mòn cÅ© – chỉ má»™t mình cất bước không thôi !
CÆ¡n mưa hạ ngà y ấy sao mà lê thê quá nhỉ ? lại cứ để ngưá»i con gái tuổi xuân thì sao còn lắm ná»—i ưu tư ! ÄÆ°á»ng còn xa bước chân ai có má»i – TrÄ©u nặng lòng vương vấn má»™t hồn thơ…Mùa hè đã vá», há»i ngưá»i nÆ¡i ấy có buồn không – hay lúc nà o đó cứ vẫn còn đứng nÆ¡i cổng trưá»ng mà đợi má»™t ngưá»i còn xa mãi ? Tháng ngà y qua nÆ¡i bến xưa; còn đò chiá»u còn khua nhẹ cÆ¡n sóng; trên bến sông ngá»n nước khua chao như khuấy động lòng ngưá»i vẫn Ä‘ang còn mê mãi nhìn vá» nÆ¡i xa ? mà chiá»u vá» sao cứ ngỡ chưa hoà ng hôn ! Ngà y đó, cÆ¡n mưa cứ mãi quyện tròn trong cÆ¡n gió; khói lam chiá»u còn quyện và o trong mưa, để ngưá»i Ä‘i chưa biết vá» phương nà o, Hạ và ng cứ ngỡ như chiá»u ấy, Hạ xanh sao mãi lắm bụi trần – để cho ai cứ mãi hoà i vấn vương,  sao cÆ¡n mưa cứ vô tình ngược lối, để má»™t mình vá»›i đưá»ng cÅ© ngà y xưa, cứ há»i lại lòng sao còn mãi vấn vương, cÆ¡n mưa hạ sao rÆ¡i hoà i chiá»u vắng… Thôi thì cứ lẫn chuyện lòng mình, mà để hồn thổn thức mãi không thôi !!!
Chợt nhá»› những cÆ¡n mưa mùa hạ, nhá»› vá» cho má»™t dòng sông, trên bến xưa để còn thấy được những mùa hè cứ mãi trôi Ä‘i, nhá»› ngưá»i nà o còn nÆ¡i khÆ¡i xa mà lòng có lẽ còn cứ mãi muôn vạn dặm, nhá»› mãi cái mà u áo cá»§a thuở nà o, mùa hè Ä‘ang tá»›i mà sao cứ ngỡ đông vá» trong cái giá cá»§a hoà ng hôn; có thể lá»i thÆ¡ Ä‘ang nhá» xuống trên trang giấy như ai đó đã nhá» những giá»t sầu trong những vần thơ… Má»›i hay rằng là mùa hạ năm nay khi bóng đổ xế tà thì lòng ngưá»i con gái năm xưa sao bá»—ng dưng lại quay vá» !
            . . . . . . . . . . .
Thuở chúng mình hay ngắm ánh trăng lên
Sưởi nhau ấm qua tên câu chuyện kể
Và o cõi nhớ anh yêu em đến thế
Äể hôm nay đâu dể để phai tà n…
Em yêu anh xây mộng tưởng mây ngà n
Tình dang dở cung đà n nay lỗi nhịp
Cánh bướm em bay nơi nà o cho kịp.
Bông hoa nà o lại tiếp phả hương sa ?…
Chuyện xưa rồi…cõi nhớ vẫn bao la
Giá» cÅ©ng thế đôi ta buồn le lá»i
Duyên và kiếp cuá»™c Ä‘á»i sao nắng chói
Dá»… lòng ngưá»i… nà o gá»i đã nên thơ…          Â
. . . . . . . . . . … .. . … . Â
(Cõi nhớ !)
Nhìn lại trong Tuyển táºp thÆ¡ văn Trên Äỉnh Tình sầu  cá»§a thi nữ SM DươngHồng cho dẫu chỉ hÆ¡n ba chục bà i thì chúng ta nháºn thấy đó là những bản tình ca cay đắng như những bà i không tên cá»§a Nhạc sÄ© VÅ© Thà nh An trong là ng ca nhạc nước nhà – hay nếu quý vị nà o đã từng nghe nhạc phẩm: Chiá»u tÃm trên đồi sim và bà i Giấc má»™ng phù du được trình bà y qua giá»ng ca cá»§a ca sÄ© ThùyTrang thì ắt hẵn chúng ta sẽ thấy được ná»—i lòng cá»§a chị qua hồn thÆ¡ và những bản tình ca…– Thế má»›i biết là con ngưá»i cá»§a hồn thÆ¡ DươngHồng và chúng ta cÅ©ng còn có những tình cảm sẽ dà nh vá» cho chị trong cuá»™c sống nà y, vá»›i loạt bà i trong Tuyển táºp, chúng tôi nháºn thấy đã có những thi phẩm: Tóc gió còn bay, Cô đơn mù sương, Hai vì sao lạc, Ká»· niệm, Thương nhá»› ngưá»i dưng, Cõi nhá»›, Hạ đã xa, Hồn thu nay đã, Thu vá» trong hạ còn nhá»› chăng, Nữa Ä‘á»i, Giữa cõi vô thưá»ng, Nhá»› Hạ vừa qua, Biển và Trá»i, Bóng hình, Hoa tÃm bằng lăng, Nhạt nắng, Không Ä‘á», Ngà y cÅ© xa rồi, NÆ¡i ấy cÆ¡n mưa, Nhá»›, Ra Ä‘i vẫn nhá»›, BÆ¡i Ä‘i giữa chốn trần ai, Ãnh mắt sau là n tóc, Dáng xưa, Cổ tÃch hạnh phúc, Hoa phượng trong cÆ¡n mưa, Mối tình hoa phượng, Mùa hạ cô đơn, Có má»™t mùa hạ, Chiá»u nay hạ vá», Nhá»› mà u hoa tÃm xưa, Tiếng đà n ai … Nhưng chúng tôi nháºn thấy trong bà i: Chết lặng hồn xưa hay là Nhá»› hạ vừa qua  cá»§a chị như đã chất chứa vá»›i má»™t ná»—i lòng ngưá»i thiếu phụ đã trót mang má»™t tâm trạng buồn, có lẽ sau khi câu chuyện lòng cá»§a chị đã đổi thay - chị cÅ©ng đã buồn và nói lên vá»›i cõi lòng mình tháºt nhiá»u và rất nhiá»u, nhưng cái lá»—i ở đây là do đâu (chúng tôi không đỠcáºp đến chuyện lý do) mà ở đây chúng tôi chỉ nhìn thấy má»™t ná»—i buồn rất lá»›n trong con ngưá»i cá»§a chị DươngHồng vá»›i những tháng ngà y buồn thảm ấy… Nếu chị đã từng là má»™t vai trò trong ngưá»i tình, rồi đến hôm nay là má»™t ngưá»i vợ, rồi hy vá»ng vá»›i má»™t chút hồng nhan và tri ká»· cho cuá»™c tình trong cuá»™c Ä‘á»i cá»§a mình, thì mấy ai mà không nuôi cho mình má»™t niá»m hy vá»ng đơn sÆ¡ nhưng lá»›n lao như thế - tưởng đâu rằng câu chuyện Ä‘á»i sẽ không như má»™t bá»™ phim, nhưng ở đây hồn thÆ¡ DươngHồng cá»§a chúng ta chắc có lẽ cÅ©ng không thể ngỠđược là có ngà y như thế, để rồi trong thi phẩm  Hạ đã xa mà chị cÅ©ng đã nói lên được má»™t lá»i cuối để trăn trối vá»›i tình yêu… Trong tình yêu ấy, tác giả đã nhung nhá»› cho má»™t chuá»—i ngà y xưa khi tình thắm còn mãi cứ dạt dà o, thì có lẽ tà áo trắng ấy như đã là m cho ai gợi nhá»› má»™t Ä‘oạn trưá»ng ! Ở đây chúng tôi không dám thái quá vá» cho má»™t hồn thÆ¡, mà chỉ là má»™t cái nhìn phiếm diện vá» cho má»™t con ngưá»i mang má»™t âm hưởng và chất chứa thi ca… chúng tôi đã nhìn vá» cho má»™t thá»±c chất qua áng văn và chất thi ca cá»§a má»™t con ngưá»i !
[img]<a href=[/img] " />[img]<a href=[/img] " />
Cái áng văn, cái thi ca ấy là gì ? Chỉ là những cái sá»± hồi tưởng, sá»± gợi nhá»›, những cái  ký ức vẫn còn mãi lưu dấu, chÃnh vì sá»± lưu dấu đó; mà những tiá»m thức cứ mãi khÆ¡i dáºy cá»§a má»™t con ngưá»i, Ä‘oạn đưá»ng Ä‘á»i thì cứ mãi trôi Ä‘i, nhưng ký ức và hoà i niệm sao cứ còn mãi Ä‘á»ng lại trong ai vá»›i những tháng ngà y dà i như thế !
Nếu đã xa rồi cà nh phượng xưa
Lá»i thương ngà y ấy nói sao vừa
Chuông vang ngà y đó còn nhớ mãi
Äể ai chầm cháºm dấu chân thưa
Nếu ngưá»i Ä‘i và o cõi má»™ng mÆ¡
Äể lá»i thương ấy kết vần thÆ¡
Ai đi ngà n dặm ngoà i chinh chiến
Tóc xõa vai má»m bởi hoà i mÆ¡
Ngà y ấy đâu rồi bên khung cá»a
Gió thoảng hương vỠgió vẫn đưa
Bụi phấn vương tóc còn e lệ
Äể ai vướng mãi khúc hồn thÆ¡
  (Hạ đã xa)
Nếu như con ngưá»i ta mà biết trước được cái chuyện hợp tan cá»§a má»™t chuyện tình xưa cÅ© như thế - thì chắc chắn trên thế gian nà y sẽ không có tình yêu là gì, ở đây cÅ©ng thế - biết bao nhiêu con ngưá»i thi nhân Ä‘á»u đã Ä‘em hồn mình và o cho những câu thÆ¡ để vần Ä‘iệu sẽ tá»± hát lên trong lá»i ca đó, ná»—i buồn đó… do đó má»›i có những câu chuyện lòng đáng nói… Ở đây vá»›i hồn thÆ¡ DươngHồng trong tuyển táºp Trên Äỉnh Tình sầu cÅ©ng đã có cho mình những âm hưởng như thế… Có lẽ đó cÅ©ng là má»™t ná»—i Ä‘oạn trưá»ng tân thanh mà số pháºn cá»§a chị DươngHồng sau khi ông Trá»i đã an bà i cho chị, từ đó những vần thÆ¡ cá»§a chị má»›i có được những chút tình cảm xúc như váºy, không hiểu má»™t khi chúng tôi có đôi dòng “Cảm nháºn vá» cho má»™t hồn thơ†mang tên DươngHồng, có quá lá»i lắm hay không, nhưng có lẽ thông qua vá»›i những thi phẩm và cùng vá»›i con ngưá»i cá»§a chị, thì những ý nghÄ© cá»§a chúng tôi chắc có lẽ cÅ©ng không mấy sai sót vá» cho má»™t con ngưá»i như chị…
CÅ©ng nếu như những mùa hè lại đến, thì sẽ có những mùa thu cứ Ä‘i qua… để khi những ngưá»i con nhà Mẹ nà y cứ nhìn và o những chiếc lá và tá»± há»i: Sao lá và ng kia cứ mãi còn quyến luyến trên cà nh ? Mùa thu qua Ä‘i và không biết sẽ vá» nÆ¡i đâu để cho lòng ngưá»i sao cứ mãi còn thẫn thá»; thẫn thá» trong niá»m nhung nhá»› ! Nếu má»™t khi bà i Cảm nháºn nà y cá»§a chúng tôi được đến vá»›i quý độc giả trên má»i miá»n đất nước, thì không biết ngưá»i tác giả cá»§aTrên Äỉnh Tình sầu nói riêng và toà n thể những ngưá»i con nhà Mẹ SaoMai nói chung có còn nhá»› vá» cho những mà thu đã Ä‘i qua và còn mang theo những dòng hoà i niệm cá»§a những ngà y xưa không ! Hay là đã và đang cho mình những ná»—i sầu man mác vô thưá»ng ? Có lẽ sau khi xác phượng buồn đã tà n sau khi Hè đã vá» miá»n vô định thì chắc tiếng trống trưá»ng cÅ©ng đã còn lại chút dư âm cá»§a ngà y khai trưá»ng vẫn vá»ng mãi đâu đó trong ai ! Äể “giá» nà y†nÆ¡i phương xa nà o đó ngưá»i thi nữ tác giả cá»§a chúng ta cứ vẫn còn nhá»› trong tâm vá» má»™t dư âm chưa thể phai tà n ! Và rồi khi tác giả cá»§a chúng ta Ä‘ang nhá»› vá» cho mùa thu năm xưa nà o đó – thì mùa thu ấy đã không biết Ä‘i và o táºn dÄ© vãng đâu rồi; không biết đã nhạt nhòa theo thá»i gian hay chưa váºy ???
. . . . . . . . . . . . Â
Thu xưa và o táºn nÆ¡i đâu nhỉ
Äể hồn thÆ¡ kết chuá»—i thà nh thi
Thu xưa còn đó Xuân thì
Mà nay lá úa má»—i khi thu vá»
Nếu biết rằng thu ấy ra đi mãi
Dòng sông (xưa) hò hẹn vẫn chưa phai
Giá»t mưa trên đá đã mà i
GiỠđây tà n úa đã phai má»™t Ä‘á»i
. . . . . . . . . . . . Â
  (Hồn thu nay đã !)
Và rồi trong âm thầm lặng lẽ - chị cÅ©ng đã (hình như) biệt giam lòng mình và o má»™t cõi lặng thầm nà o đó và suy nghÄ© lại cho chÃnh bản thân mình qua má»™t câu chuyện, mà câu chuyện đó cứ là m chị nhá»› hoà i nhá»› mãi, cái câu chuyện tình yêu mà trong Ä‘á»i ai ai cÅ©ng phải có – duy chỉ có những báºc tu hà nh hoặc vì cái nghiệp chân tu mà há» sẽ luôn Ä‘i theo má»™t chân lý và cái lý tưởng cá»§a há» mà thôi… Còn ở đây chúng tôi nháºn thấy má»™t hồn thÆ¡ DươngHồng trong rất nhiá»u hồn thÆ¡ khác mà chúng tôi đã được hân hạnh giao lưu và gặp gỡ… thì thi nữ DươngHồng cá»§a chúng ta hầu như cÅ©ng đã có má»™t săc thái và má»™t tâm tư riêng biệt… Không biết hiện giá» nÆ¡i cái xứ ngà n hoa kia… chị có còn nghÄ© ngợi gì vá» cho má»™t thoáng ngà y xưa khi qua những thi phẩm mà chị đã chất chứa trong lòng để nhá»› vá» cho má»™t câu chuyện tình dÄ© vãng đã xa rồi, có lẽ ngà y ấy, nÆ¡i cái xứ Äà thà nh thÆ¡ má»™ng kia, phÃa bên kia bá» sóng vá»— SÆ¡n Trà lưu dấu, có khi nà o chị đã nhìn những ngá»n sóng vá»— để mÆ¡ vá» cho má»™t hoà i niệm hôm ấy cứ để cho cÆ¡n sóng cứ mặc nhiên vá»— bá» ???
Cho đến hôm nay, khi đã và đang hiện diện nÆ¡i cái xứ hoa anh đà o nà y, cái nắng cái gió cá»§a miá»n cao tây nguyên có đủ là m cho tâm hồn chị ấm lại vá»›i má»™t và i bản tình ca ngà y xưa ? hay là những hạt mưa phùn tháng sáu cứ là m má» nhạt Ä‘i hình ảnh ngà y xưa cÅ© – cÅ©ng có khi cứ để mặc cho những là n sương lạnh đêm vá» phải là m cho ướt đẫm lòng ngưá»i miá»n sÆ¡n khê ngà n trùng trong gió đêm… ??? mà suy nghÄ© vá» cho cuá»™c Ä‘á»i cứ mãi bình dị và trôi Ä‘i hoà i – Thá»i gian, thì không trách má»™t ai; nhưng lòng ngưá»i thì sao cứ mãi hoà i trách cứ vá»›i thá»i gian đưa ! ai ai cÅ©ng thế, ngà y lại ngà y và năm tháng cÅ©ng sẽ qua Ä‘i… dẫu biết đó là vô thưá»ng, rồi biết bao hoà i niệm trong ai cÅ©ng dần đưa và o cái dÄ© vãng mịt má» ! nhưng cõi lòng thì cứ mãi hoà i thôi trong cÆ¡n mê cõi trần ! Thế má»›i biết cái nghÄ©a vô thưá»ng là bất táºn; má»™t cái bất táºn trên đưá»ng Ä‘á»i mà ai ai cÅ©ng phải Ä‘i qua; để rồi cái hoà i niệm, cái luyến lưu, cái dÄ© vãng đó… sẽ còn đưa ta vá» nÆ¡i đâu ?
. . . . . . . . . .
Men cay đắng ...theo dòng Ä‘á»i thầm lặng
Vị ngá»t bùi ... sao chẳng thá»a lòng sân
Trắng và đen lẫn lộn giữa gian trần
Không là khà xoay vần ra thà nh sắc
Sắc đổi sắc thà nh không không trầm mặc
Mùa và ng khoe cách vạc giữa trá»i cao
Äể linh hồn...phiêu bạt...cõi trăng sao
Thiên thu gá»i ... nÆ¡i nà o đêm há»· lạc....
Nghe hối hả dưới khung trá»i đổ nát
Vá»ng âm ba tiếng nhạc khởi cung buồn
Buổi hoà ng hôn xa vá»ng những hồi chuông
Sương thu lạnh trăng buông mà nh mái tóc
. . . . . . . . . . . . . . . .
    (Giữa cõi vô thưá»ng !)
Äến đây chúng ta có thể nhìn lại vá» cho má»™t hồn thÆ¡ mang tên DươngHồng, có lẽ vá»›i cái tên DươngHồng trong là ng thi ca DPG hôm nay, thì chị cÅ©ng đã có lẽ nói hết lên đây những vần thÆ¡ cá»§a ná»—i niá»m cá»§a chÃnh mình hay chưa váºy ? Cho dù là ai cÅ©ng thế - thÆ¡ văn là má»™t con ngưá»i, má»™t ná»—i niá»m riêng tư …… nếu không xuất hiện vá»›i những vần thÆ¡ ấy thì chắc chắn cÅ©ng không ai biết gì cho những con ngưá»i như chị, … cho đến hôm nay khi đã được tạm phát hà nh và bà i viết cảm nháºn cÅ©ng đã được đưa lên trên bốn trang website để giá»›i thiệu vá» cho má»™t con ngưá»i như chị, thì chúng tôi chắc cÅ©ng đã mãn nguyện vá»›i chÃnh mình vá»›i má»™t con ngưá»i trong cái tâm tư thầm lặng, ngưá»i bạn thÆ¡, và có lẽ cÅ©ng phải tôn vinh vá» cho má»™t hồn thÆ¡ – để cho tên tuổi cá»§a DươngHồng được tung cánh bay Ä‘i khắp tứ phương… cho cuá»™c Ä‘á»i nà y được “nháºn diện†và có những hoà i cảm ! Nếu chúng ta tạm gác vá»›i những vần thÆ¡ ca cá»§a cá nhân chị, mà nhìn vá» cho những áng văn hồi ký cá»§a Chị, lúc nà y chúng ta má»›i thấy hết vá» những nổi Ä‘oạn trưá»ng mà trong vần thÆ¡ cá»§a chị không thôi cÅ©ng chưa đủ ! Vì trong những Ä‘oạn tùy bút, hồi ký ấy Chị má»›i có thể lá»™t tả hết được những ná»—i niá»m sâu lắng và trầm tư nhất cá»§a chÃnh mình. Nếu trong vần thÆ¡ cá»§a chị (hoặc ai ai cÅ©ng thế) chỉ là thoáng qua như cÆ¡n gió bay Ä‘i vô tình… thì trong má»—i Ä‘oạn hồi ký ấy chắc chắn đã phải lá»™t tả hết trong tác giả vá»›i những ná»—i niá»m sâu lắng nhất, vì thế mà khi nhìn qua những Ä‘oạn tùy búy và hồi ký cá»§a chị; chúng tôi má»›i nháºn thấy được vá» cái bút pháp, cách lá»™t tả tâm tư trong những ná»™i dung ấy… chúng tôi má»›i nháºn thấy được là “lÄ©nh vá»±c thi ca†thì chưa thể nà o diá»…n tả được cho hết những ná»—i niá»m riêng tư ấy cá»§a lòng ngưá»i ! Trong Hồi ký, Tùy bút, hoặc trong những áng văn xuôi ấy… hầu như vá»›i tác giả nà o cÅ©ng thế, là muốn tả cho hết cái ná»—i niá»m riêng tư và sâu lắng nhất cá»§a chÃnh lòng mình má»™t khi muốn nói lên và tá» bà y… Và con ngưá»i tác giả Dương Hồng cá»§a chúng ta cÅ©ng không nằm ngoà i cái “phạm trù lý luáºn†đó ! Và chúng tôi cÅ©ng xin lược trÃch lại má»™t Ä‘oạn ngắn trong Ä‘oạn hồi ký mang tên: [i]Tâm Sá»± Rừng Thiêng nà y, để quý độc giả thấy được cái tâm tư trăn trở ấy…
. . . . . . . . . . . . . . . .
Äến hôm nay ra trưá»ng đã mấy mươi năm – mình chưa bao giá» gặp lại tụi nó – con Lan, con Phụng, con Phương, thằng Hoà ng và còn cả mấy đứa nữa ! cÅ©ng không biết giá» nà y bá»n nó là m gì và ở đâu nhỉ ? Mình còn nhá»› mấy ngà y đầu khi vá» lại bản là ng, tá»± nhiên mình thấy nhá»› nhá»› gì đó vá» cho cái thà nh phố Saigon kia lắm; rồi nghÄ© tá»›i cái thằng Hoà ng ! không biết nó đã ra Ä‘i phương trá»i nà o nữa ? Nhưng rồi từ từ ngà y lại ngà y qua, nÆ¡i cái thị xã nhá» nà y; không như cái thà nh phố hoa lệ kia, từ cái núi rừng – cho đến cái bản là ng, bè bạn ở đây, từ cái nương cái rẫy cho đến con gà , con bò con trâu… thì cái thá»±c chất đã là m cho mình phai dần Ä‘i trong những ngà y gá»i là cầm hồ sÆ¡ Ä‘i xin việc ! lúc ấy mình đã Ä‘i tá»›i nhiá»u nÆ¡i lắm – nhưng cuối cùng rồi mình cÅ©ng được nháºn và o má»™t trưá»ng cỡ trung trung nÆ¡i cái thị xã… và rồi từ đó cho đến giá» mình trở thà nh má»™t cô giáo !
NghÄ© – đúng là má»™t câu chuyện Ä‘á»i ! [/i]
(TrÃch Ä‘oạn má»™t Ä‘oà n khúc !)
Nếu cái Tuyển táºp Trên Äỉnh Tình sầu  cá»§a tác giả DươngHồng hôm nay má»›i được trên công luáºn biết đến như má»™t huyá»n thoại đã lãng quên, thì sẽ là má»™t tiếng chuông đánh thức cõi lòng để cho trang Fb Cá»™ng đồng nà y biết vá» má»™t con ngưá»i cá»§a tác giả DươngHồng hÆ¡n nữa… Có lẽ cÆ¡n gió cuá»™c Ä‘á»i đã thổi bay Ä‘i những tán lá xanh trên cà nh và cái nắng bình minh chiếu rá»i qua cho má»™t con ngưá»i, hay nói đúng hÆ¡n là để cho thấy được má»™t hồn thÆ¡ Dương Hồng Ä‘ang còn cứ mãi lặng thầm và bâng khuâng như thế… chị cÅ©ng muốn nói lên Ä‘iá»u nà y cho má»™t cõi tà n tro cá»§a riêng mình trong cái lặng thầm cá»§a những nét buồn thá»i gian, trong những giá»t đắng cá»§a ly café  vá»›i chiá»u mưa nÆ¡i xứ ngà n hoa kia, hoặc vá»›i trong những giá»ng Ä‘iệu ai oán cá»§a má»™t bản tình khúc đớn Ä‘au nà o đó, để những khi chị cất lên lá»i thÆ¡, thì trong chị vẫn còn đó những ná»—i niá»m… Có lẽ chúng tôi cÅ©ng không quá lá»i và không ngoa ngoắt cho lắm má»™t khi có chút cảm nháºn má»n hèn và khiêm tốn vá» cho má»™t con ngưá»i trong lÄ©nh vá»±c thÆ¡ ca như chị DươngHồng nói riêng và tòan thể anh chị em trong nhóm thi ca DPG nói chung…
Bởi vì trong má»—i con ngưá»i cá»§a chúng ta, thì ai ai cÅ©ng có má»™t tình yêu cả… Cái tình yêu riêng tư vá» má»i khÃa cạnh cá»§a má»—i lÄ©nh vá»±c khác nhau, nhưng Ä‘á»u chung quy lại hai chữ tình yêu mà thôi ! Vá»›i con ngưá»i cá»§a tác giả Dương Hồng cá»§a chúng ta đây ! Ở đây chúng tôi chỉ nói đến cái khái niệm cá»§a hoà i niệm cá nhân mà thôi (hoặc ai ai cÅ©ng váºy) – thì chị luôn nhá»› đến cho cá nhân mình má»™t cái thá»i gá»i là hoa má»™ng – mà gá»i là hoa má»™ng thì khi nà o cÅ©ng đẹp và mến thương – Nếu trong thi phẩm Dáng xưa nà y, Chị đã nói: Như mây bay, nhá» gió thổi vu vÆ¡ - GioÌ miên man niềm thương nhÆ¡Ì mong chờ - Mây há» hững, hững há» trôi không bến - Gá»i vá» em những tâm tình chợt đến… thì chúng ta má»›i thấy được cái hồn nhiên, cái vô tư và cả cái khách quan Ä‘ang Ä‘i qua (lúc ấy) thì thấy được cái thá»i hoa má»™ng ấy nó đẹp như thế nà o ! . . . .  . Ôi khao khát, khát ai men tình ái - Gá»i vá» em má»™t tình yêu mãi mãi - Như dòng sông đầy ắp bốn mùa thương - Như cuá»™c Ä‘á»i vẫn tha thiết uyên ương - Như bá» cát vấn vương ngưá»i in dấu…… Có hay chăng – cái hy vá»ng, cái ước mÆ¡ cá»§a bất cứ má»™t con ngưá»i nà o sống trên Ä‘á»i mà không có cái ước nguyện cá»§a riêng mình ! Ngưá»i tác giả Dương Hồng cá»§a chúng ta đây cÅ©ng đã có những ước mÆ¡ đó  khi ngà y tháng hoa má»™ng xuân thì đã qua Ä‘i… Äẹp – và bao giá» cÅ©ng là Äẹp cả…
. . . . . . . . . . . .
Gá»i vá» em niá»m vui buồn Ä‘an chéo
Như mây bay, nhỠgió thổi vu vơ
GioÌ miên man niềm thương nhÆ¡Ì mong chờ
Mây hỠhững, hững hỠtrôi không bến
Gá»i vá» em những tâm tình chợt đến
Máu dồn sôi, ứ Ä‘á»ng nhói con tim
Hạnh phúc dâng trà o thổn thức đêm đêm
Ôi khao khát, khát ai men tình ái
Gá»i vá» em má»™t tình yêu mãi mãi
Như dòng sông đầy ắp bốn mùa thương
Như cuá»™c Ä‘á»i vẫn tha thiết uyên ương
Như bá» cát vấn vương ngưá»i in dấu
Gá»i vá» em khát khao hằng nung nấu
. . . . . . . Â . . .
(Dáng xưa)
[img]<a href=[/img] " />
Có lẽ chúng tôi cÅ©ng đã nói  nhiá»u chưa vá» cho thi nữ DươngHồng vá»›i má»™t tuyển táºp cá»§a chị - mà có lẽ đây là Tuyển táºp thứ 6 cá»§a “riêng mình†đối vá»›i hồn thÆ¡ Dương Hồng là như thế… và cÅ©ng có lẽ sau những tháng ngà y sống trong hoà i niệm và buồn cá»§a chị - cá»§a má»™t câu chuyện lòng đầy ắp những ká»· niệm, những chút ân tình cho cuá»™c Ä‘á»i nà y, thì hồn thÆ¡  ngưá»i thi nữ DươngHồng cá»§a chúng ta chắc cÅ©ng còn vá»›i những ngà y tháng dà i chỠđợi và mong má»i, nhưng Ngưá»i Ä‘i ngưá»i có quay vá» - cho lòng khắc khoải câu thá» nhá»› mong ??? – Thế má»›i biết trong bất cứ ai, nhất là vá»›i những hồn thÆ¡ nữ, có lẽ cái buồn man mác ấy, bóng hình cá»§a ngưá»i xưa vẫn còn cứ chất chứa và vá»n quanh đâu đó- để cho ná»—i lòng ngưá»i ở lại hay vá»›i kẻ ra Ä‘i cứ mãi còn hai phương trá»i cách biệt, và lá»i thÆ¡ ấy – tâm hồn ấy và ngay cả con ngưá»i ấy – sao mà cứ còn mãi sá»± đợi chá» trong lòng ngưá»i cô phụ Dương Hồng cá»§a thá»i đại hôm nay…
Ai sẽ còn cất lên những bà i ca – ai sẽ còn ngâm lên những vần thÆ¡ – và vần thÆ¡ cứ mãi xoay tròn trong những chiá»u hoà ng hôn mà u tÃm mà ngưá»i con gái DươngHồng năm xưa có lẽ phải má»™t lần sang ngang trong Nữa chừng Thu… mà lá thu và ng chưa rụng lá, gió mùa thu vẫn thổi, để cho những chiếc lá cứ mãi còn theo ngá»n gió rÆ¡i vá» chốn nà o, mà u sắc tÃm vá»›i những ná»—i buồn hoang dại – mà u tÃm cá»§a thá»§y chung như vần thÆ¡ cá»§a chị, và mà u tÃm cá»§a đợi chá» cứ mãi chồng chất trong hồn ngưá»i con gái DươngHồng, để rồi hôm nay nhìn lại mình không biết Ä‘á»i mình đã xanh rêu hay chưa ? Cánh rừng xưa đã khép dần trong chiá»u tÃm hoà ng hôn, cÅ©ng còn chút nà o đó bâng khuâng và đượm những ná»—i buồn muôn thưở… DươngHồng, ngưá»i thi nữ hôm nay trong những ná»—i sầu qua sá»± lắng Ä‘á»ng bởi những vần thÆ¡, có còn thấy cho mình vá»›i má»™t sắc tÃm cá»§a những buổi chiá»u hoà ng hôn ấy hay không ?
Có lẽ - trong tuyển táºp Trên Äỉnh Tình sầu nà y, cái hoà i niệm mà chúng tôi cho đó là trăn trở nhất – đó là thi phẩm Chết Lặng Hồn Xưa – vì có thể nói đây là má»™t kiệt tác Ä‘au thương như chÃnh hồn thÆ¡ “đang khóc và xót xa†cho má»™t cái gì đó thương mến nhất váºy ! . .. Dẫu biết rằng  trưá»ng xưa đã không còn, nhưng ngưá»i tác giả cá»§a chúng ta lại khÆ¡i dáºy má»™t trong những niá»m Ä‘au; nÆ¡i mà cái chuá»—i tháng ngà y xa xưa qua rồi tạm gá»i nÆ¡i ấy là má»™t thá»i hoa má»™ng ! Bây giá» thá»i gian mấy mươi năm sau… khi đã bôn ba trên cõi đưá»ng trần  nà y… ngưá»i tác giả đã quay trở vá» chốn xưa; thì trưá»ng cÅ© “đã không còn†phải chăng má»™t lý do nhạy cảm nà o đó  để giá» nà y tác giả đã phải nói lên: Loang lá»— tình xưa bá»—ng lạnh hồn - Trưá»ng Xưa mất dấu chẳng mồ chôn - Cách biệt âm dương xa thăm thẳm - Từ đây giã biệt luáºn bất ngôn…. Vì váºy, khi nhìn lại má»™t mảnh đất –nÆ¡i dấu tÃch ngà y xưa – má»™t thá»i sống vá»›i bao hoà i niệm cÅ©, để giá» nà y má»—i khi mùa hè lại đến thì ngưá»i đã nói Mùa hè trôi qua ma gá»i hồn… Hồn ai đây nhỉ ? – Thầy cô – bè bạn… tuy đã có ngưá»i phải nằm xuống nÆ¡i huyệt lạnh cá»§a quê mẹ nà y- hay má»™t nÆ¡i xa xôi nà o đó… Biết bao nhiêu lá»i trần tình, bao nhiêu áng văn và lá»i thi ca và còn biết bao nhiêu ná»—i niá»m như sâu thẳm táºn đáy lòng để nhá» lệ xót thương cho má»™t ngôi trưá»ng đã ra Ä‘i vÄ©nh viá»…n . . .
Còn đâu của chuỗi ngà y thơ –
Còn đâu dấu ái để mÆ¡ má»™ng nhiá»u –
Còn đâu duyên thắm nhiá»…u Ä‘iá»u –
Còn đâu há»n giáºn muá»™n phiá»n lòng ai –
Còn đâu sương gió Ä‘á»i trai –
Còn đâu cách biệt chia hai đôi đưá»ng –
Còn đâu trưá»ng dặm mưá»i thương –
Còn đâu cách trở xa phương trá»i nà o ?
                    (NNH)
Chúng ta cứ nhìn và o thi phẩm Chết lặng hồn xưa – có lẽ sẽ nháºn ra đây là lá»i oán trách, than khóc, tá»§i há»n trong cái tình cÅ© mến thương ấy – chắc chắn không riêng gì vá»›i con ngưá»i cá»§a tác gỉa mà là tất cả những ngưá»i con nhà Mẹ SaoMai nà y cÅ©ng phải thắm duyên tình cÅ© vá»›i má»™t ngôi trưá»ng; nÆ¡i mà đã biết bao nhiêu ngưá»i con dấu ái đã má»™t thá»i vang bóng khi được vinh dá»± mang trên ngá»±c áo cái bảng tên Trưá»ng Sao Mai ấy !
Trong thi phẩm chỉ là 4 khổ thÆ¡ mà tác giả đã nói lên bao muôn và n tâm tư oán há»n và trách móc; thì có lẽ khổ thÆ¡ cuối cÅ©ng đã bà y tá» lên cho chÃnh mình và tất cả má»i ngưá»i con nhà Mẹ má»™t ná»—i xót xa vô cùng… váºy cÅ©ng đủ cho chúng ta có thể nhìn thấy được đó là má»™t trong những ná»—i niá»m cá»§a chÃnh tác giả đã nói há»™ thay cho biết bao ngưá»i !
Loang lỗ tình xưa bỗng lạnh hồn
Trưá»ng Xưa mất dấu chẳng mồ chôn
Cách biệt âm dương xa thăm thẳm
Từ đây giã biệt luáºn bất ngôn.
Mùa hè trôi qua ma gá»i hồn
Âm thầm lặng lẽ bóng chiá»u hôm
Bóng tăm ma quái sao còn đuổi
Tà áo trinh nguyên lặng chút Ä‘á»i
Hồn ma lỡ dại sầu than khóc
Tháng ngà y vội vã chốc chỠmong
Vá» lại Trưá»ng Xưa đâu chẳng thấy
Chỉ thấy thây ma hú gá»i hồn
Sao Mai chết lịm từ đông ấy
Äể lại âm dương những chóng chà y
Aó trắng thây ma chiá»u giá lạnh
Hay gá»i hồn tôi – Tao vá»›i mà y !
       (Chết lặng hồn xưa)
[img]<a href=[/img] " />[img]<a href=[/img] " />
Có lẽ - nếu còn nói hoà i thì sẽ không bao giá» hết và cứ mãi còn vô táºn, cái hoà i niệm và sá»± hồi tưởng sẽ luôn là m cho ta gợi nhá»›, cái hồi ức – cái dÄ© vãng sẽ luôn má»™t thá»i là m cho ta lắng Ä‘á»ng để mà nhá»›; ở đây chúng tôi muốn nói đến những cái dÄ© vãng ngà y xưa cá»§a thi nữ Dương Hồng có lẽ cÅ©ng chưa thể gá»i là nhạt nhòa được; Khi nói và đỠcáºp đến Tuyển táºp Trên Äình Tình sầu cá»§a thi nữ Dương Hồng, có lẽ chúng tôi phải nói đến Tuyển táºp thứ 6 cá»§a Ä‘á»i chị hôm nay. Dẫu sao thì chúng tôi cÅ©ng “chưa thể hết lá»i†vá» cho ngưá»i thi nữ Dương Hồng nà y, nhưng ngần ấy thôi chắc cÅ©ng đủ để nói lên cho Trên Äình Tình sầu  nà y má»™t sá»± lắng Ä‘á»ng không thôi, để ngà y mai đây – nhà thÆ¡ nữ SM Dương Hồng sẽ còn khai sinh ra và i tác phẩm má»›i nữa, bá»—ng dưng chúng tôi lại nhá»› đến tác phẩm đầu tiên Thu Vá» Mấy Äá»™; Khung Cá»a Bâng Khuâng; Nhá»› Ná»—i Xót Xa ÄÆ°a; hoặc trong Truyện dà i Hồi ký Tâm Sá»± Rừng Thiêng cá»§a Chị, mà chúng tôi nháºn thấy ngoà i cái ý chà bá»n bỉ, cái nghị lá»±c táºn tâm; chúng tôi còn thấy cả trong chị những lắng Ä‘á»ng ưu tư và những muá»™n phiá»n; Nói – thì sẽ không bao giá» nói hết má»™t khi Ä‘oạn đưá»ng Ä‘á»i cuối nà y cứ mãi còn là “ánh nắng chiá»u cá»§a hoà ng hôn sắp lịm tắt†– nhưng cái chiá»u nắng ấy có thể tắt được không ? Äó má»›i là vấn đỠ ...
Äến đây chúng tôi có thể kÃnh xin quý độc già cho phép chúng tôi được gác bút nghiên sau khi bình phẩm vá» cho thi nữ DPG Dương Hồng; chúng tôi chỉ biết má»™t lá»i cầu chúc cho thi nữ vẫn cứ luôn mãi còn dạt dà o cho mình và cho Ä‘á»i vá»›i những hồn thÆ¡, áng văn tháºt thướt tha và bay bổng hÆ¡n nữa…
Chân thà nh cầu chúc và kÃnh chà o !
____________
 Nguyá»…n Ngá»c Hải
 Nhóm Văn bút Trùng Dương
 Saigon – 3/2021.
|
|