Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng
Đăng Nhập Đăng ký Trợ giúp Thành viên Tìm kiếm Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng

Bài Cảm nhận Vườn thơ của Chị Ánh Tuyết !

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Văn , Truyện /Sáng Tác
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Tác giả Thông điệp
Nguyen Ngoc Hai
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 10 9 2009
Số bài: 1790
Đến từ: Viet Nam

Bài gửiGửi: Hai 1 16, 2023 10:31 pm    Tiêu đề: Bài Cảm nhận Vườn thơ của Chị Ánh Tuyết ! Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Bài Cảm nhận Vườn thơ của Chị Ánh Tuyết !

Có lẽ sống trên đời – cái tình cái nghĩa thì không có gì để gọi là cao cả hơn thế. Cuộc sống với một chữ Tâm – nghe sao mà nặng lòng – nhưng với chúng tôi – ngoài những vần thi ca, ngoài những khúc nhạc ru tình để đưa nhau vào những cõi mộng mơ – dìu nhau vào chốn thiên ngàn – thì cái tình cảm thân thương nhất , hầu như cứ mãi đọng alị trong mỗi con người…

Vườn thơ của chị Ánh Tuyết hôm nay cho dù le lói với những ngọn đèn khuya, chỉ sáng tỏ lờ mờ trên những khuôn mặt chí tình chí nghĩa – nhưng có lẽ cái SÁNG trong lòng người vẫn cứ mãi rực cháy – trăng khuya đã lên cao – những giọt rượu cạn dần mà sao giờ này ta cảm thấy chưa say – cái say men tình men nghĩa của một tháng ngày ân tình như một bài ca ngày nào nối duyên tình Nam – Bắc thân thương… Có lẽ dàn KaraOke sẽ không còn giá trị gì với những lời ca tiếng hát – mà đã tự phát với ánh trăng khuya trong cái nhà vườn nhỏ bé – hình ảnh của một miền quê ngoại thành, như tránh xa đi cái ồn ào náo nhiệt của một phố thị xa hoa – những con người đang tránh đi những cái xô bồ trong cuộc sống – để quay về với một miền tĩnh lặng hầu như với hư không – Có lẽ tâm trạng đã được mở đầu với giọng ngâm Lê Phú – một con người họa sĩ ký họa tài ba của ngày tháng xa xưa nào – như hôm nay ghi lại một nét son hùng tráng của lòng người qua những bản ký họa với những con người…. những lời thơ hòa lẫn với tiếng gió thay cho tiếng sáo – những câu thơ xuyên qua cành lá để hòa nhịp củng với ánh trăng để lời thơ còn bổng bay với một cõi nào của miền vô ưu…. Hầu như tất cả đã ngồi im… Rượu cạn rồi sao em không nói – cho cõi lòng vắng bóng một tàn phai, ngày em đi trăng chưa mờ khuất nẻo, Để hôm nay anh lặng ngắt vô tình…..

Có thể chị Ánh Tuyết – chủ nhân Vườn thơ muốn ghi lại thật nhiều cái hình ảnh thân thương và trìu mến này vào trong ký ức- để ngày mai nhìn lại một chuỗi hồi ức mà lòng có lẽ sẽ lặng thầm với những cơn mê…. Giọng ngâm vô tình của Họa sĩ Lê Phú cũng vừa dứt – những tràng vỗ tay cứ mãi ngân vang trong khuya vắng tĩnh mịch này … Chúng tôi lại tiếp nhận micro với một người bạn đưa qua… bài ca không hẹn trước – chưa nghĩ ra bài nào – chợt nhiên tiếng đàn guitar vang lên….. Dưới ánh trăng mờ ảo, với những khuôn mặt thân thương – có lẽ những hạt mưa ngâu mùa thu sẽ làm dịu bớt đi cho một ánh trăng tà…. Tình khúc Diễm xưa chợt bay vào trong trí – qua giọng ca đầy hơi men và thấm đượm tình buồn…. chúng tôi cất lời ca sau tiếng đàn đã dạo trước, bao nhiêu máy quay Iphone, bao nhiêu máy Camera đã chú ý vào cho chúng tôi – hết cả nỗi lòng – hết cả tâm tư – chúng tôi nhịp nhàng theo điệu Slow với bản tình ca Diễm Xưa – vừa lúc ấy – bản ký họa đầu tiên được thực hiện với tay ký họa Lê Phú – ca xong bài ca – cho dù đơn côi và lặng lẽ trong một thế giới tưởng chừng như lieu trai và hoang dã này – bản ký họa đã được nhiều người trầm trồ khen ngợi…. và rồi từ đó, những bản ký họa tiếp theo với những con người đang có mặt trong một cõi huyền ảo của hôm nay….

Người anh hai MacLuuVu với bản tình ca Hoài cảm, như ru vào lòng người – nếu chúng tôi cứ mãi nhìn về cho ánh trăng xuyên qua cành liễu rũ của màn đêm – có lẽ ai cũng phải nói – Tại sao lại có Sĩ Phú của đêm nay ???? giọng ca chưa phân biệt già trẻ - nhưng với giọng trầm ấm và đầy mượt mà mọi người im lặng lắng nghe – chỉ còn với tiếng guitar buồn cứ mãi ngân theo với bài ca mà thôi – và tất cả đều im ắng, im lặng như muốn nuốt lấy một tình cảm thân thương qua bản tình ca ngây ngất đó….. MinhTâm Trương với bài Niệm Khúc Cuối….. có lẽ lòng dạ anh đang nhớ về cho một con người trong Khúc hát Ân tình của ngày nào – cho dù tất cả chúng ta đã già – nhưng có lẽ con tim vẫn không già như thời gian mà còn cứ mãi chất chứa với những tấm lòng dạt dào tình thân ái… Không hiểu cái Niệm Khúc Cuối của anh MinhTâm có phải là lần cuối hay không – nhưng câu cuối cùng – anh buột ra một câu hát – Anh vẫn mãi mãi yêu H…. yêu ai và yêu cả một đời – tình ấy có xót xa đến trong lòng ta…. Có lẽ đêm nay với khúc tình ca của MinhTâm và việc ghi hình của anh ThanhHoaNguyen, cũng phải in dấu son đậm của những con người với thời gian như thế …

Người con quê Mẹ - Hữu Trung – hay TânHungNguyen, và còn những vị khách lạ đêm nay mà chúng tôi không còn nhớ nỗi một cái tên sau những tuần rượu đậm đà với những cái tình cái nghĩa…. Ngày mai – cái ngày mai của bản tình ca Biển Nhớ mà chúng tôi đã gọi thầm cho những cuộc chia xa của ngày mai phải ra đi như thế - TấnHùngNguyễn có lẽ qua khung cửa nhỏ máy bay – anh có còn nhìn lại cho Vườn thơ một lần nữa hay không – quê mẹ dạt dào với những tình cảm thân thương mà không thể nào làm cho anh phải phai mờ đi được… Ngày mai – ngày mai đó của ngày mai – bên khung trời viền xứ Australia – TấnHùng Nguyễn có còn nhớ về cho những kỷ niệm của một Vườn thơ của chị Ánh Tuyết, người phụ nữ hôm nay mà cũng là người con gái nữ sinh ngày xưa với tà áo trắng ĐÃ BẠC NẮNG CHIỀU….. Chị ơi – chị Ánh Tuyết ơi – ngày mai của ngày mai – tà áo ấy chị có đưa vào vườn thơ để còn phất phơ trước gió thoảng – mà làm cho chị phải nhớ về với một tháng ngày trong những mối tình sầu của thời con gái ?????
Trăng đã lên cao – có lẽ còn sáng tỏ hơn cả ngọn đèn – nhưng vẫn còn lờ mờ trong mỗi ánh mắt của nhiều con người hiện diện – tiếng đàn Guitare cứ mãi cất lên với những bản tình ca, Rượu đã cạn dần – những chiếc ly như mãi còn chất chứa những tình cảm sâu đậm và thân thương, để rồi sau mỗi bài ca, sau những điệu đàn – tiếng “dzô dzô” cứ mãi ngân lên dưới sự minh chứng của vầng trăng đêm nay…. Cho dù đêm đã khuya nhưng những cõi lòng vẩn còn sáng tỏ - Rượu đã cạn nhưng sao lòng chưa say – bản tình ca đã hát nhưng “người vẫn còn biệt tăm” – và ngày mai ấy – ngày mai với một tầm tay trong sự yêu thương trìu mến…. chỉ có anh TấnHùng Nguyễn là con người phải chịu sóng biển cứ mãi còn réo gọi mà thôi – người đi xa nhưng lòng còn ở lại – Nỗi khắc khoải sao cứ hoài chờ mong – Dư âm của một ngày mai – và tiếp theo những ngày mai nào đó – khung cảnh Vườn thơ chị Ánh Tuyết, giọng ca của những con người cùng với điệu đàn trầm lắng… và những tình cảm thân thương ấy – Sao mà những con sóng ngoài khơi xa nào đó cứ còn mãi ru tình với một cung điệu buồn cứ mãi ngây ngất với một Dư âm !!!!
[size=17]
[/img][/color]


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn Gửi email Địa chỉ AIM
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Văn , Truyện /Sáng Tác Thời gian được tính theo giờ EST (U.S./Canada)
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn


Powered by SaoMaiDaNang © Nho'm SaoMai DaNang
Designed for SaoMaiDanang - Nam cuoi cung cua truong SAO MAI